Bài thơ: Cô giáo dạy văn
Lượt xem:
CÔ GIÁO DẠY VĂN
Có thể bây giờ .. cô đã quên em!
Học trò quá nhiều làm sao.. cô nhớ hết
Xa trường rồi, em cũng đi biền biệt
Lòng tự nhủ: rồi cũng sẽ về thăm
Có thể bây giờ chiếc lá bàng non
Ngày em đi đã chuyển màu nâu sẫm
Ai đã hái dùm em chiếc lá?
Ép giữa trang thơ, gom tháng lại với ngày!
Ước gì… hiện thực chỉ là mơ
Cho em được trở về ngày xưa ấy
Giữa bạn bè nối vòng tay thân ái
Được nô đùa, được cười, khóc hồn nhiên!
Lời cô dạy: “ Văn học là nhân học”
Ai đã học xong… bài học làm người?
Còn lũ bạn lại nhìn nhau, khúc khích
Len lén chuyền tay… gói me dầm cuối lớp
Rồi giờ đây theo dòng đời xuôi ngược
Chút chua cay xưa đọng mãi vị thời gian
Những lúc buồn, em nhớ quá cô ơi…
Bài học ngày qua chẳng bao giờ xưa cũ
( Gửi tặng Cô- HS Phan Thị Hồng Hạnh)